|
Thành phố Springdale nằm ngay đầu ngỏ vào của Zion National Park
đã từng được chọn là 1 trong 10 thành phố có môi sinh lý tưởng nhất Hoa Kỳ.
Các bạn nếu có thời giờ, nên thuê khách sạn tại đây ở thử cho biết bầu không khí
trong lành và cảnh núi đá đỏ đẹp ra làm sao. Cổng vào tại đây mở cửa suốt
năm từ 8am đến 5pm; từ tháng 4 đến tháng 10, giờ mở cửa sẽ dài hơn.
Vực thẳm tại công viên Zion được kết thành do núi đá tảng và sự
xâm thực của con sông Virgin. Một chuyến lội bộ đi xem cho hết các vực
thẳm, thác, suối trong công viên Zion sẽ vài ngày là ít. Để tiết kiệm thời
giờ, các bạn có thể ghé Visitor Center để xem những phim tài liệu, và chớ bỏ qua
dịp thưởng thức màn ảnh cao 6 tầng lầu về sự hình thành, cái đẹp, cũng như những
huyền thọai và sự diệu kỳ của công viên Zion.
-------
Bryce Canyon National Park
Từ công viên Zion đến Bryce Canyon chỉ mất chừng 1 giờ 30 phút,
nhưng nếu đi từ thành phố St George, các bạn phải dự trù ít nhất là 2 giờ.
Từ thành phố St George, có hai đường đe6? đi đến Bryce Canyon. Hoặc là đi
ngang qua công viên Zion bằng SR-9, rồi SR-89 North, rồi SR-12 East; hoặc I-15
North, rồi SR-14 East, rồi SR-89 North, rồi SR-12 East là đến. Theo tôi
hay nhất là các bạn nên đi theo cách thứ nhất cho đường đi, đọan đường về thì
dùng SR-14 thì các bạn sẽ có dịp thưởng thức cảnh đẹp của mọi con đường liên hệ.
Đường đèo SR-14 thật đẹp khi hoàng hôn buông xuống, nhứt là tại địa điểm có hồ
Navajo. Tôi đi quá dọan đường này khi màn đêm đã buông từ lâu, nhưng vẫn
phải ráng nhảy xuống bấm vài pô hình khi nhìn thấy hình ảnh hồ Navajo soi mình
dưới ánh trăng.
Gọi tên là Bryce Canyon thật ra cũng hơi miễn cưỏng vì nó không
phải là vực thẳm được tạo ra do sự xâm thực liên tục của một con sông nào, ví dụ
như Grand Canyon, Glen Canyon, Zion Canyon nằm gần đó. Bryce Canyon được
tạo từ đá qua sự xâm thực của nước mưa, không khí và gió sau hàng nhiều triệu
năm.
Hơn nữa Bryce canyon nằm ở vị trí cao hơn nhiều so với Grand
Canyon, trung bình từ 6900 bộ đến 9100 bộ. Qua thời gian các loai đá để
lại hình ảnh như những tòa lâu đài của một thế giới giả tưởng nào đó. Đôi
khi lại làm cho tôi có cảm tưởng như đã đến một hành tinh nào khác không bằng.
Có khoảng 50 miles đường đi bộ thiên nhiên xuyên qua Bryce
Canyon. Lối dễ nhất là đoạn đường dài 800m nối liền hai địa điểm nổi tiếng
Sunset va Sunrise Points. Một đọan hấp dẫn khác có tên là Navajo Loop,
đường đi hơi khó một chút, bắt đầu từ Sunset Point xuống một độ sâu chừng 520 bộ
đến một nơi có tên là Wall Street.
Chúng tôi không có nhiều thời giờ nên chỉ dám ngắm cảnh bằng xe,
đường vào và ra tong cộng 32miles. Vì Bryce Canyon hướng về phía Đông nên các
bạn nên đi thẳng đến Rainbow Point điểm cao nhất trước, rồi trên đường trở ra
ngừng lại ngắm cảnh tại 13 điểm quan sát ngay bên tay phải của đường đi.
Như vậy sẽ dễ dàng cho bạn đậu lại, thưởng thức và chụp hình.
Bryce Canyon mở cửa suốt năm từ 8 sáng đến 4:30 chiều, mùa hè mở
cửa lâu hơn. Du khách đến đông nhất trong khoảng thời gian từ tháng 5 đến
tháng 10. Vào mùa đông thời tiết trên cao độ 8000-9000 bộ lạnh vô cùng.
Tôi mặc 3, 4 lớp áo mà vẫn còn run. Có lúc lạnh quá, khi quay ra, tôi ba
chớp ba nháng chui vào chiếc xe của người khác đậu bên cạnh có cùng màu như xe
của tôi làm cô hàng xóm và mọi người đi xe kia được một trận cười thỏa thích.
----
Lake Powell
|
Thần tiên biết bao khi được ngồi
thuyền ngao du qua các rặng núi, ngắm trời mây sông nước hữu tình! |
Vài con số liên hệ đến hồ nhân tạo Lake Powell thấy cũng mất
hồn! Lake Powell lớn hàng thứ nhì nước Mỹ, chiều dài của hồ là 186 miles.
Cộng chung toàn thể bờ của hồ là 1960 miles, còn dài hơn tòan thể bờ biền của
miền Tây Hoa Kỳ! Có tất cả 96 vực thẳm (canyon) để thám hiểm và thưởng
thức. Thường là phải dùng thuyền mà đi vì đường xá trong khu vực rất giới
hạn. Người ta đã mất 17 năm để đổ nước vào cho đầy hồ nhân tạo Lake Powell
này theo dự tính, từ tháng 3/1963 đến tháng 6/1980.
Nhiệt độ trên hồ rất lạnh vào mùa đông. Tăng dần lên vào
mùa hè - 70 độ F vào tháng sáu và kéo dài như thế cho đến tháng 10. Lake
Powell ở cao độ 3700ft, độ ẩm thông thường dưới 40, cho nên đã được liệt kê vào
loại "cao nguyên sa mạc" (high desert). Cho nên du khách kéo đến vùng này
thật đông vào những tháng hè.
Đi du ngoạn trên dòng nước xanh thẳm của Lake Powell, bao bọc
với các núi đá hai màu trắng và đỏ, cộng với bầu trời xanh và mây trắng, chắc
chắn các bạn sẽ có những chụp được nhiều bức ảnh, cùng những kỷ niệm khó quên.
Bạn có thể bỏ ra 30 năm để thám hiểm Lake Powell, nhưng vẫn không biết hết về
nó. Vậy bạn còn chờ gì nữa mà chưa đi thăm Lake Powell từ bây giờ ?!
Từ thành phố St George đến Lake Powell chỉ mất 2 giờ 40 phút. Hầu hết mọi
dịch vụ du ngoạn trên Lake Powell đều có thể thu xếp qua các văn phòng dịch vụ
du lịch tại thành phố Page gần đó. Các chuyến đi du ngoạn trên Lake Powell
có thể kéo dài từ 1 giờ cho đến 7 giờ. Nếu muốn, bạn có thể đi xem toàn
vùng quanh Lake Powell, Glen Canyon, và Grand Canyon bằng trực thăng luôn.
Nghe nói ở Little Saigon có công ty du lịch VN cũng tổ chức đi Tour 3 ngày 2 đêm
bao gồm Las Vegas, Zion NP, Bryce Canyon NP và Lake Powell mà chỉ có đâu $US180
thì phải. Rẻ phát sợ luôn!
-----
Cedar Breaks National Monuments
Nếu muốn kết hợp hình ảnh sự soi mòn của đá như ở Bryce Canyon
nhưng ít đồng cỏ, rừng cây hơn, và cùng lúc không muốn có quá đông người, các
bạn nên thử một chuyến viếng thăm Cedar Breaks National Monument. Thắng
tích này chỉ cách thành phố St George lối chừng 1 giờ 15 phút. Vào tháng 7
và 8 là mùa nở rộ của loài hoa dại (wild flowers); cuối tháng 9 đầu tháng 10 là
bắt đầu sự rực rỡ của mùa Thu. Với một đôi giầy ngon lành và cặp chân cứng
cáp là bạn có thể chinh phục dễ dàng hai con đường đi bộ nổi tiếng là Alpine
Pond Trail đễ ngắm nhìn hoa dại và lộ trình Spectra Point/ Ramparts Trail dẫn
đến Spectra Overlook Point và Ramparts Overlook. Gần đây báo USA Today
chấm Cedar Break là 1 trong 5 địa điểm hay nhất để thưởng thức mùa Thu.
Lệ phí vào cửa nơi đây tính theo đầu người là $4, thay vi tính
theo xe như Zion và Bryce Canyon. Cedar Break nằm ở cao độ 10000 đến
14000ft nên thường hay có sương mù, tuyết rơi sớm. Dĩ nhiên là lạnh hơn
nhiều so với St George hay Las Vegas, bạn nhớ mang theo áo khoát nha.
Con đường SR-14 là một đường đèo với cảnh đẹp (scenic route),
bảo đảm là bạn lái xe rất thú vị. Bắt đầu từ tháng 11 là xe bắt buộc phải
có bánh tuyết hoặc dây xích. Từ tháng 12 đến tháng 3 thì đóng cửa vì quá
nguy hiểm
Vì chưa đi Cedar Breaks lần nào, cũng như muốn nhìn lại hình
ảnh hồ Navajo, cách ngã rẻ vào Cedar Breaks chừng 5 miles, nên chúng tôi quyết
định đi thăm một lần cho biết, mặc dù chiếc xe thuê của mình không có bánh tuyết
hay giây xích chi hết.
Lúc đến Cedar City, thành phố nằm trên I-15, nơi khởi điểm của
đường đèo SR-14, trời nắng ấm, trong xanh hứa hẹn một ngày lý tưởng để thả bộ
lang thang và chụp hình. Trước khi lên đèo, nhìn thấy tấm bảng đòi hỏi
bánh tuyết và giây xích, chúng tôi làm lơ đi luôn. Vách núi và thung lũng
hai bên nhìn rất bắt mắt, nhưng đường hẹp nên muốn ngừng xe chụp hình cũng không
dễ. Đường đi cao dần và khí lạnh như muốn thấm vào xương, tụi tôi phải
ngừng xe mặc thêm áo mặc dù Cedar City cách đó 10 miles còn nắng ấm. Sương
mù thổi đến mỗi lúc mỗi dày hơn, tầm nhìn rút lại chỉ còn chừng 30-50m.
Chúng
tôi chỉ còn cách ngó đèn xe trước mà đi. Qua lối rẻ vào Cedar Breaks,
sương mù càng dày đặc, không thấy bóng một chiếc xe nào chạy trươc hay chạy sau.
Đi thêm được vài trăm thước thì không còn thấy gì nữa hết, cô hàng xóm hoảng quá
đề nghị là quay về vì thấy bầu trời đã kéo mây đen bao phủ khắp vùng đồi núi,
không có cơ may sáng sủa trở lại trong vòng một vài giờ. Cho dù chỉ cách
cổng vào Cedar Breaks có 4 miles, tôi cũng phải đau khổ mà quày xe trở ra đi về
lại St George. Chỉ cần đổ đèo chừng vài cây số đã thấy bớt sương mù và dễ
chạy, nhưng nhìn ngược lại thì chỉ thấy một màu trắng xóa của màn sương.
Lúc xuống đến Cedar City thì trời nắng và ấm, nhưng về phía đèo
SR-14 mây đen và sương mù vẫn vây kín. Đây là lần thứ ba trong năm 2008 mà
chúng tôi phải quay ngược xe đi về không thăm được các nơi dự tính. Lần
thứ nhất là lúc đi thăm Crater Lake ở tiểu bang Oregon, một hồ có đáy sâu nhất
nước Mỹ, gần 2000ft, dám gần đến địa ngục?! Lúc đến đầu ngỏ vào thì cổng
rào đã đóng, tuyết trên đường đi còn cao cả thước. Lần thứ hai là lúc đi
thăm Paradise Point của Mt Rainier ở tiểu bang Washington. Dù chỉ còn 2
miles là chúng tôi đến thiên đàng (Paradise Point), nhưng lúc đó đường thì đóng
băng, sương mù giăng mắc nơi nơi, trời thì tối, xe lại không dây xích, tôi lái
xe thấy cứ trượt mỗi khi thắng nên có tiếc cách mấy cũng đành quay xe về trần.
Và lần thứ ba là tại Cedar Breaks này đây. Các bạn thấy không, đã đến tận
chổ, chỉ còn có vài cây số nữa là đến nơi vậy mà vẫn không đến được, có lẻ DUYÊN
chúng tôi chưa đủ. Thôi đành hẹn dịp khác vậy!
Nguyễn D. Trọng & Thanh Đan
Bảng Vải Trung Thu |
|