Kính gởi Gia đ́nh
Trung Thu
( về chuyến đi VN 2005)
Cùng với
h́nh ảnh
và chứng từ, Hh kính gởi lời cám ơn
đến Đại-gia-đ́nh Trung Thu ở quốc
nội và hải ngoại. Cám ơn tất cả
những ǵ Hh đă nhận được từ lúc h́nh
thành cho đến kết thúc CD truyện Con
Bé Lạc Loài. Qua từng bước thực
hiện, Hh đă thu gặt được nhiều bài
học quư báu và xin được chia sẻ
những điều nghe và thấy trong chuyến
về thăm Gia đ́nh Trung Thu ở Việt
Nam.
Từ số tiền $2,040.00 đă thông báo,
Hh được nhận thêm của:
·
Cô Vũ Thị Khiêm: $100.00
· Đinh
Quang Anh Tuấn: $50.00
·
Phan Thị Liên: $50.00
Tổng số có được là $2,240.00. Tuy là một con số khiêm nhượng so
với sự cố gắng và tâm huyết, nhưng
t́nh tương thân, tương ái và sự gởi
gấm của Gia đ́nh Trung Thu ở hải
ngoại đă giúp cho chúng tôi hoàn
thành trọng trách đang mang.
Vào cuối tháng 11, năm 2005, Hoa Tâm
(Học sinh Bảngxanhnhạt) và Hh đă có
mặt ở Việt Nam.
Suốt hai tuần lễ đầu chúng tôi dành
thời gian gặp gỡ Thầy, Cô, anh chị
và các bạn Trung Thu để t́m hiểu,
thăm ḍ, chỉ mong sao được làm hài
ḷng mọi người trong và ngoài nước.
Trong buổi tiệc nhỏ tiễn Thầy Vạn,
Cô Kim trở về US tổ chức ở nhà hàng
Đệ Nhất Khách Sạn, Hh được gặp lại
các Thầy, anh, chị và bạn học sau
gần 30 năm xa cách. Lời thăm hỏi,
tiếng cười nói rộn ràng vui như Tết.
Có những lúc không khí như bị lắng
đọng khi những câu hỏi về Trung Thu
ở hải ngoại được đặt ra. Việc lập
hội, xưng danh Trung Thu ở US
đă làm cho Thầy-tṛ trong nước dè
dặt và né tránh.
Một ngựi Thầy nén tiếng thở dài bật
nói:
-“Trường ḿnh là trường của Cảnh Sát
trước đây. Không hiểu tại sao ở bên
kia bày đặt lập hội, lập hè để làm
ǵ. Ở bên này không dễ đâu, phiền
hà rắc rối lắm, rồi sau này c̣n ai
…”
Thầy lắc đầu bỏ lửng câu nói. Nh́n
mái tóc bạc trắng với nhiều nếp nhăn
trên trán Thầy, Hh chỉ biết im
lặng. Nói ǵ đây khi vấn đề đáng
tiếc này vẫn đang xảy ra ở bên kia!
Qua trao đổi, chuyện tṛ, Hh nhận
thấy hầu hết Thầy, Cô, các bạn Trung
Thu trong nước chẳng ai mong muốn
bất cứ hội đoàn nào mang tên Trung
Thu ra đời!
Vào một buổi sáng. Anh học sinh
bảngvàng đưa Hh gặp một số bạn
khác. Các anh, chị đón tiếp Hh rất
nồng hậu và không ngừng hỏi thăm
Thầy, Cô, bạn bè ở nước ngoài. Các
anh, chị thật hiền lành, dễ thương!
Trên đường về, Anh bảngvàng ghé vào
cửa hàng mua 2 hộp sữa bổ xương dành
cho người già. Anh đưa Hh đến thăm
Cô Giáo. Xúc động thay khi nh́n
thấy h́nh ảnh Cô&Tṛ thân thiết như
Mẹ&Con! Sau hơn giờ đồng hồ chuyện
tṛ trong không khí gia đ́nh ấm
cúng, chúng tôi chào từ giă Cô.
Nh́n 2 hộp sữa nơi góc bàn như bị bỏ
quên, Hh định nhắc nhưng vẻ thản
nhiên của Anh chứng tỏ đó chỉ là
chuyện b́nh thường của Tṛ đối với
Thầy có từ thuở nào. Hh mỉm cười
chợt nhớ đến những bài Công-dân,
Đức-dục Thầy Cô giảng dậy xưa kia
nay dang được áp dụng!
Thấu hiểu sinh hoạt và những t́nh
cảm cao đẹp giữa Thầy-Tṛ Trung Thu
trong nước, ngày 11/12/05 chúng tôi
giao trọn số tiền và cùng các anh
chị đại diện thực hiện. Trong thời
gian bàn thảo, chúng tôi có những
bất đồng do sự khác biệt giữa
“American ways” và “Vietnamese
ways”. Nhưng chung cuộc vẫn là một
sự cởi mở hợp nhất, một ḷng. Chúng
tôi cảm kích ḷng tôn kính của học
tṛ đối với Thầy, Cô. Các anh chị
không để bất cứ một sơ sót nào khiến
cho Thầy Cô tủi thân.
Với tỉ giá hối đoái 16,000$VN/USD
(thực tế là 15,960$VN/USD), số tiền
2,240USD được đổi tương đương với
35,840,000$VN. Dựa vào đời sống
thực tế, một danh sách được lập nên
với số tiền tương xứng, sắp xếp nhu
sau:
1.
Gởi ngay đến
Thầy, Cô có sinh kế khó khăn.
2.
Những Thầy, Cô
ở xa (Minh Hải, và Dĩ An-Biên Hoà)
chúng tôi gởi qua đường bưu điện.
3.
Phần c̣n lại
được làm quà tặng gởi đến các Thầy,
Cô trong buổi Liên hoan Tất Niên.
Thực hiện chuyến thăm viếng đầu
tiên, chúng tôi, Anh học sinh bảng
vàng và Hh, đến thăm người Thầy ở Củ
Chi. Thầy xúc động kể lại những sự
giúp đỡ của Cô Hiệu Trưởng và học
sinh ở hải ngoại trong thời gian qua
khi Thầy lâm bệnh. (Th́ ra các anh
chị đă từng âm thầm giúp đỡ Thầy,
Cô, mà có mấy ai biết đến!) Hôm nay
lại được thêm một lần nữa, Thầy sung
sướng không nói nên lời.
Thăm người Cô ở G̣ Vấp. Cô tâm sự
trong nước mắt, có một lần Cô đă ném
toa Bác Sĩ xuống sông v́ Cô không
c̣n thiết tha trị bệnh để được sống
nữa, một cuộc sống khốn cùng! Nhưng
từ khi được sự quan tâm của Cô Hiệu
Trưởng và sự giúp đỡ của các em học
sinh Trung Thu, Cô cảm nhận được
t́nh thương đă đem lại cho Cô sức
sống.
Không để không khí chùng xuống kéo
dài, Anh học sinh bảngvàng tươi cười
hỏi:
-Bây giờ Cô có thích đi làm không?
-Thích chứ! Việc ǵ Cô cũng làm.
-Như vậy Cô ăn Tết vui vẻ trước đi,
sau Tết Cô sẽ đến làm ở …
Thế là trong phút chốc Anh học sinh
bảngvàng đă t́m cho Cô một công việc
thích hợp.
Đội mưa, lội śnh, hai anh em chúng
tôi đến thăm từng Thầy, Cô ở ngoại
thành và trong hẻm sâu. Niềm vui
của chúng tôi là được nh́n thấy nụ
cười hạnh phúc và sung sướng của
Thầy, Cô.
Trong lúc t́m cách liên lạc với một
số Thầy, Cô, chúng tôi được biết tin
về một chị học sinh bảng xanh đậm
đang sống thật chật vật và thương
tâm. Tuy là ngoài dự liệu, nhưng
trước hoàn cảnh này chúng tôi đă
nhanh chóng t́m ra phương cách giải
quyết để Chị được vui Tết như mọi
người.
Một ngày qua, nh́n lại những ǵ đă
làm, Hh vô cùng cảm kích người anh
học sinh bảngvàng. Những đức tính
của Anh như một tấm gương sáng. Anh
giúp đỡ mọi người thật tự nhiên,
chân thành và khiêm tốn.
Hôm sau. “Hướng-dẫn-viên” khác giúp
Hh tiếp tục viếng thăm Thầy, Cô.
Tấm ḷng của anh học sinh bảngvàng
này cũng cho Hh sự cảm phục, thương
mến.
Chúng tôi đến thăm người Thầy bị
đau chân hơn một tháng nay v́ bị
trượt té. Thầy đang tự châm cứu
bằng một máy châm nhỏ. Máy bị hết
pin, anh bảngvàng vội chạy đi mua
pin về thay. Hh cảm thấy vui khi
nh́n hai Thầy-Tṛ không ngừng với
nhau, thoải mái, thân thiết.
Đến thăm gia đ́nh người Thầy vừa qua
đời. Chúng tôi cung kính thắp nhang
lạy Thầy. Anh bảngvàng cẩn thận ghi
lại ngày tháng Thầy ra đi. Người
Cô, vợ của Thầy nghẹn ngào nói lời
cảm ơn.
Thăm Thầy, rồi thăm Cô. Đến đâu
chúng tôi cũng được nh́n thấy những
nụ cười rạng rỡ, đón tiếp nồng ấm.
Chúng tôi biết, Thầy, Cô rất vui và
được an ủi nhiều khi cảm thấy vẫn
c̣n được sống trong t́nh thương đùm
bọc của đồng nghiệp và học tṛ từ
nơi phương xa, những người mà dường
như không c̣n được gặp lại nữa.
Gặp gỡ rồi chia tay. Mỗi một lần
nói lời chào tạm biệt là một lần bùi
ngùi, luyến tiếc. Chúng tôi đi suốt
từ sáng đến tối với chiếc xe hai
bánh cũ kỹ, “nồi cơm” hàng ngày nuôi
sống gia đ́nh anh học sinh bảngvàng
này. Hh không quên lời nói chân
t́nh của anh: “Các bạn lặn lội từ
nửa ṿng trái đất về đây v́ Thầy,
Cô. Tôi có bỏ đi một ngày kiếm ăn
cũng không sánh bằng.” Anh chân
chất quá! Thật đáng quư!
Một buổi tối về nhà, Hh ngạc nhiên
khi nh́n thấy có một em trai ngồi
chờ từ bao giờ. Em là con của người
Thầy đang bị bệnh ở xa. Em đă từng
thay mặt Cha nhận sự giúp đỡ của các
anh chị từ hải ngoại nhưng em chưa
được một lần nói lời cảm ơn trực
tiếp. Khi biết Hh có mặt ở
Saigon, em đă t́m đến nhà gởi
lời thăm hỏi. Việc làm thầm lặng
của các anh chị đă làm cho Hh được
hưởng “thơm” lây! “Đa tạ” các anh
chị ở hải ngoại, những tấm ḷng
vàng!
Tuần lễ thứ 4, thời gian c̣n lại
dành cho các bạn học. Bảng xanhnhạt,
bảngvàng, bảngtrắng, bảng xanhđậm Hh
đều được gặp mặt. Lắng nghe và nh́n
thấy sự thật đă giúp cho Hh hiểu rơ
hơn v́ sao Cô Hiệu Trưởng gởi đến
chúng ta lá thư thứ 2. Những ưu tư,
trăn trở về ngôi trường dấu yêu được
bày tỏ chân thành. Thật xót xa khi
được biết, những lần tổ chức họp mặt,
các anh chị đă phải cẩn thận “nh́n
trước, ngó sau” t́m kiếm địa điểm an
toàn và lư do chính đáng. Tên
“Trường Trung Tiểu Học Trung Thu
thuộc Bộ Tư Lệnh Cảnh Sát Quốc Gia”
chỉ được thầm gọi trong ḷng của mỗi
một cựu học sinh Trung Thu đến dự
tiệc!!!
Mang theo h́nh ảnh đơn sơ, cuộc sống
giản dị của Thầy Cô, và tâm tư của
bạn hữu Trung Thu trong nước trở về
Mỹ quốc, Hh cảm thấy buồn ray rức
trước t́nh h́nh Trung Thu đang diễn
ra. Sự vô tâm của một số anh chị
đang hả hê, thích thú với cái Hội
được lập thành, hiện thân của sự rạn
nứt và mất mát!
·
Rạn nứt giữa sự cản
ngăn và ngoan cố. Quư vị đă gạt bỏ
ngoài tai lời khuyên răn chân t́nh
của Cô Hiệu Trưởng, cùng Thầy, Cô và
ư kiến của anh chị em Trung Thu.
Mặc dù trong thâm tâm quư vị đă
không thể che giấu được sự bất ổn
khi đứng ra lập Hội. Các vị đă
không ngừng dùng nhiều tṛ phù phép
để bảo vệ Hội. Từ cóp nhặt điều lệ
của tổ chức này, đến sao chép đường
lối của đảng phái kia, dựng lên Hội
với danh sách quá nhiều hội viên
ngụy tạo. Phô trương thành tích
không có thật bằng cách cắt xén h́nh
ảnh, tô điểm cuốn DVD Hội Ngộ TT05
làm quà biếu tặng Thầy, Cô (Quư vị
đă xem thường sự thật, mặc kệ sự
chứng kiến của những người tham dự).
Và nếu như quư vị biết được những
lời than phiền đau đầu của Thầy, Cô
khi bị quá nhiều cú điện thoại kêu
gọi ủng hộ Hội, cho dù Hội có được
lập, Hội của quư vị cũng không thể
nào chính danh.
·
Và c̣n mất mát nhiều hơn nữa
nếu như có Hội. Một Hội mà đa số
Thầy, Cô và học sinh trong nước
không dám hoan nghênh, không dám
tham gia. Trung Thu một nhà sẽ bị
phân đôi, chia cắt!!!
Xin hăy nh́n lại thời gian qua, tuy
không có Hội nhưng chúng ta vẫn gắn
bó, sát cánh bên nhau trong t́nh
tương thân, tương ái! T́nh thương
bao la dưới mái học đường luôn hiện
hữu cho dù Trường không c̣n nữa.
Xin hăy nghĩ suy và cân nhắc giữa “NÊN”
và “KHÔNG NÊN”; giữa
“ĐƯỢC” và “MẤT” để sao
cho Trung Thu thân yêu của chúng ta
măi măi là một khối hợp nhất và duy
nhất.
Kính thư,
Hồ, Huỳnhhoa
Lớp 11 BAP, 74-75